Lớp 0705

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Lớp 0705

WELCOME TO 0705 PRO

Latest topics

» Ai design forum thế??
[Fic] OUR HOUSE EmptySat Jan 30, 2010 5:48 am by desperadospace

» Tích cực Broken forum đê pà con ơi!!!
[Fic] OUR HOUSE EmptySat Jan 30, 2010 5:44 am by desperadospace

» Nghe nhac nao!!!
[Fic] OUR HOUSE EmptyTue Jan 26, 2010 10:08 am by desperadospace

» my friend ^_^
[Fic] OUR HOUSE EmptySat Jan 23, 2010 10:30 pm by desperadospace

» Chuye^n vui ve tinh` ye^u
[Fic] OUR HOUSE EmptyMon Jan 11, 2010 7:42 pm by ran

» Không bằng cầm thú
[Fic] OUR HOUSE EmptyMon Jan 11, 2010 7:39 pm by ran

» cho lop minh may cai video nay nay
[Fic] OUR HOUSE EmptyMon Jan 11, 2010 7:31 pm by ran

» kák làm paner ???
[Fic] OUR HOUSE EmptySat Dec 26, 2009 10:06 pm by desperadospace

» giết giết ............
[Fic] OUR HOUSE EmptySat Dec 26, 2009 10:02 pm by desperadospace

Affiliates

free forum


    [Fic] OUR HOUSE

    baotram sami
    baotram sami


    Tổng số bài gửi : 21
    Join date : 06/09/2009
    Age : 35
    Đến từ : Cassiopeia

    [Fic] OUR HOUSE Empty [Fic] OUR HOUSE

    Bài gửi  baotram sami Fri Sep 11, 2009 8:26 pm

    Là khi nó yêu anh yêu ngôi nhà
    Là khi nó nhớ anh, nó nhớ có anh trong ngôi nhà của chúng mình



    OUR HOUSE



    Anh gấp cuốn tạp chí lại, nhẹ nhàng đặt nó xuống thảm. Khi anh ngước mắt lên cũng là lúc nó từ trên lầu đi xuống.

    -Lại đây.

    Anh đưa tay lên, vẫy vẫy cùng với một nụ cười dịu dàng quen thuộc.

    Nó ngoan ngoãn tiến về phía anh rồi ngồi xuống, trong lòng anh.

    -Hmmm… rất thơm.

    Anh vùi mặt vào mái tóc đã đen tuyền trở lại của nó, cười mãn nguyện khi chìm đắm vào mùi vani dìu dịu ngọt ngào của nó.

    Nó khẽ cười. Nhẩm tính xem đây là lần thứ bao nhiêu cậu được nghe câu này.

    -M...

    -Vâng?

    -Em có vui không?


    Nó ngả người ra sau, vỗ vỗ vào mu bàn tay của anh, lời nói ra nhẹ như gió vậy...


    "Nếu chúng ta là một ngôi nhà, em muốn là gì?

    -Anh trả lời trước em nghe.

    -Anh sẽ là mái nhà để che cho em những ngày mưa, là bức tường vững chãi để bao bọc em khỏi những cơn bão"

    "Vậy em sẽ là cửa sổ để đón lấy ánh sáng, là cánh cửa luôn mở rộng đón anh về."



    Nó hơi ngước mắt lên nhìn anh lúc này vẫn chưa thoát khỏi tâm trạng mãn nguyện kia.

    -Nắng hôm nay rất đẹp...

    -Em muốn ra vừơn, phải không?


    Nó không đáp, chỉ gõ đầu ngón trỏ lên sống mũi anh rồi cười trước khi kéo anh đứng dậy.

    ~♥️~

    Hai người bước xuống dưới lầu một, khi đi ngang qua phòng bếp, anh đột ngột rẽ hướng. Anh vén rèm cửa rồi đi vào trong.

    -Anh tìm gì vậy?

    -Anh thấy hơi đói nên muốn lấy chút đồ ăn ra ngoài vườn luôn.

    -Trong tủ toàn thực phẩm sống em mới mua về thôi, đợi em một chút, em nấu súp cho anh.


    Nó với tay lấy chiếc tạp dề màu đen rồi nhanh chóng lựa đủ số rau củ cần thiết cho món súp.


    Anh tựa vai vào cạnh cửa, chăm chú nhìn nó loay hoay với đống đồ trong bếp, mọi giác quan của anh lúc này dường như đều chỉ tập trung vào bóng hình không hề nhỏ bé ấy nhưng luôn khiến anh muốn ôm trọn vào lòng.


    “Nếu chúng ta thuộc về cái bếp, em sẽ là những món ăn tốt cho anh”

    “Thế thì anh muốn là cái bàn để em bày biện.”

    “Vậy nếu em là xoong chảo thì anh là bếp ga nhé”

    “Rất vui lòng thưa bà xã”


    Khi món súp gần hoàn thành, anh nhanh chóng chạy ra phòng khách và lấy một chiếc bàn gấp luôn thơm mùi gỗ để làm bàn ăn ngoài vừơn.



    “Em biết điểm nhấn cho căn phòng khách mà anh muốn là gì không?”

    “Là gì?”

    “Một lọ hoa ly trắng lớn.”

    “… anh muốn làm lọ hoa ly sao?”

    “Đương nhiên là không rồi, anh muốn làm bộ bàn ghế tôn thêm vẻ đẹp sẵn có và thật hài hoà với em thôi.”



    ~♥️~



    Đặt bát súp xuống bàn, nó mỉm cười ấm áp đưa chiếc thìa bạc cho anh.

    Anh nhẹ nhàng múc một muỗng rồi thổi nhè nhẹ cho nguội bớt trước khi nâng lên vừa tầm với miệng nó.

    -Em ăn đi.

    Nó ngoan ngoãn ăn muỗng súp đó. Nếu như là nó của những ngày đầu mới sống cùng anh thì nhất định sẽ không ngoan như thế. Chỉ là thời gian khiến cậu biết mình nên phản ứng thế nào là tốt nhất.

    Nó không đói, anh biết điều đó nên không ép cậu ăn thêm một muỗng nào nữa. Nócủa anh rất ghét phải ăn khi cái bụng chẳng biểu tình. Muỗng súp anh nói cậu ăn, đơn giản chỉ là màn mở đầu của một thói quen mà thôi.

    Muỗng đầu tiên, muỗng thứ hai rồi muỗng thứ ba, tự hỏi có khi nào anh thấy không mãn nguyện khi ở cạnh nó?


    ~♥️~



    Nó nằm trên chiếc ghế gỗ trong khi chờ anh nói điện thoại trong nhà. Nắng dìu dịu chẳng hề gay gắt khẽ vuốt ve mái tóc, khuôn mặt và cả thân hình cậu…dịu dàng như bàn tay đã dần thô ráp của người đàn ông duy nhất cậu yêu. Đôi mắt nó hờ hững nửa nhắm nửa mở nhìn về trước.



    “Nhà của chúng ta sau này dù thế nào cũng nhất định để một khoảng trống phía trước nhà cho em nhé. Em muốn có thảm cỏ và cây”

    “Được mà.”

    “Sao đột nhiên lại ôm em?”

    “Anh ôm thảm cỏ của mình để bảo vệ mà”

    “Hàng rào ngoan, chăm chỉ làm việc quá!”


    Anh cúp điện thoại rồi không chậm trễ thêm, anh lại quay bước ra vừơn với nó của anh. Khi anh đi đến chiếc ghế nó đang nằm thì cậu đã chìm vào giấc ngủ rồi. Mắt nó vẫn đang nhắm nghiền nhưng đôi mày thì có hơi nhíu lại, bất giác anh bật cười. Anh hơi cúi lưng xuống, vỗ nhẹ lòng bàn tay vào má nó.

    -Trời bắt đầu nắng hơn rồi, nếu em buồn ngủ thì anh đưa em vào trong phòng nhé?

    Nó hơi hé mắt ra, chậm rãi nói:

    -Mái nhà, anh phải làm nhiệm vụ của mình chứ.

    Anh hơi ngạc nhiên một chút rồi lại cười cười. Luồn một tay ra sau gối, một tay đỡ lưng, anh nâng cả thân người nó lên.

    -Em không vào trong nhà, em muốn ở ngoài này mà, nắng tốt cho sức khoẻ.

    -Anh chỉ xoay hướng nằm của em thôi. Như thế này sẽ bớt nắng hơn.

    Những tán lá ở đầu kia của chiếc ghế khiến nắng cố gắng cũng chỉ rọi được một vài sợi mảnh. Và nó cũng khiến người ta nghi ngờ có phải nó cố tình nằm ở đầu không bóng râm kia không. Tại sao lại phải hỏi điều đó khi một ngôi nhà chẳng thể thiểu mái hay cửa sổ chứ.


    ~♥️~



    Anh để nó gối đầu trên chân mình nhưng có vẻ cậu không chịu yên phận nên cứ nhích dần nhích dần cho đến khi không còn là nằm trên ghế nữa mà chuyển thành dựa vào ngực anh. Cảm giác khi ngồi thế này luôn khiến nó thấy rất ấm áp, dễ chịu.

    -Hôm nay em rất vui.

    Nó vừa nghịch những ngón tay gầy gò của anh vừa nói, âm sắc ngập tràn hạnh phúc.

    -Uhm, anh cũng rất vui.

    Anh dụi dụi mặt vào gáy nó, hít hà hương thơm trên da cậu rồi lần mò dần ngược lên trên, khoé miệng không ngừng cong lên.

    -Em vui.

    -Anh cũng rất vui.

    -Vui…


    *Tách*

    Một giọt nước khẽ lăn dài trên má nóm nhoè đi một khoảng màu nhỏ trên mu bàn tay anh.

    -Em thực sự rất rất vui, rất rất hạnh phúc. Cuối cùng thì ba mẹ đã chấp nhận chúng ta ở cạnh nhau rồi, sau này em có thể về nhà thăm ba mẹ rồi…Em đã rất nhớ họ…

    Cái đầu đang bám dính lấy gáy của nó bắt đầu lắc lắc, khiến nó bật hỏi:

    - Em nói gì sai sao?

    -Đúng rồi, em nói sai rồi, em không thể nói “sau này em có thể về thăm ba mẹ rồi” được.

    -Em…

    -Phải là “ chúng ta sẽ về thăm ba mẹ” chứ.



    Nó trong lòng anh thoáng tròn mắt không hiểu một chút rồi vỗ mạnh vài cái vào tay anh, cười lớn. Xoay người lại, nó nhìn thẳng vào mắt anh, để thấy trong đó cả một bầu trời nâu dịu dàng, trước khi ôm lấy cổ anh và nhận lại những cái vuốt ve dịu dàng trên lưng, cậu thì thầm bên tai anh:

    - ………

    Anh nghiêng đầu, đập nhẹ vào đầu nó, anh đáp, cũng thật khẽ:

    -Anh biết mà.


    ~♥️~



    Nếu anh là mái nhà để che cho em những ngày mưa, là bức tường vững chãi để bao bọc em khỏi những cơn bão
    Em sẽ là cửa sổ đón ánh sáng, là cánh cửa luôn mở rộng đón anh về

    Nếu em là những món ăn tốt cho anh
    Anh sẽ là chiếc bàn để em bày biện những món ăn đó

    Nếu em là một lọ hoa ly thật lớn
    Anh sẽ là bộ bàn ghế để tôn lên vẻ đẹp sẵn có và hài hoà cùng em

    Nếu anh là hàng rào trắng vây quanh
    Em sẽ là thảm cỏ xanh để anh bao bọc

    Ngôi nhà của chúng ta sẽ chẳng thể thiếu những điều đó
    Giống như anh và em chẳng thể tách rời.

    Đó là giấc mơ của chúng ta
    Và sẽ luôn là nơi để tình yêu dừng chân.



    -End-

      Hôm nay: Fri May 10, 2024 3:58 pm